Ông Ba – chủ lò lạp xưởng.
Bà Ba – vợ ông Ba.
Bà Sáu – chủ trại nuôi heo.
Cảnh tại lò làm lạp xưởng
SÁU (ra): – Chào ông anh, lúc này làm ăn được không?
BA: – Cũng nhì nhằng thôi chị ơi. Bà chị cũng biết, hồi này báo chí làm căng quá nên nhiều người không dám ăn lạp xưởng.
SÁU: – Ôi, ông anh lo gì, không ăn rồi cũng phải ăn. Bây giờ mà ăn uống đòi hỏi quá thì chỉ có nước nhịn đói.
BA: – Chị cũng biết đó, tôi làm ăn uy tín, lạp xưởng của tôi ngon khỏi chê luôn.
SÁU: – Từ ngày anh chị chuyển về đây làm hàng xóm, tôi chưa có dịp kết thân với anh chị. Nay mới xuất chuồng đàn heo, qua biếu anh chị ký thịt ngon.
BA: – Cám ơn bà chị. Vậy tôi cũng xin biếu lại chị ký lạp xưởng nhà làm.
SÁU: – Thôi, cảm ơn ông anh, nhà tôi không quen ăn lạp xưởng.
BA: – Sao kỳ vậy?
SÁU: – Dạ. Nói ông anh đừng giận. Tại mấy đứa nhà tôi cứ nói lạp xưởng bây giờ nhiều hóa chất độc hại lắm. Tất nhiên tôi không dám nói lò lạp xưởng của anh…
BA: – Mà nói sao được. Tại bà chị chưa biết đó thôi, chính tụi lái heo mua của bà chị lại bỏ mối ngược cho tôi sản xuất lạp xưởng.
SÁU: – Hì hì… Vậy thì… xin phép ông anh tôi về.
BA: – Này, bà chị. Tôi nói câu này bà chị cũng thông cảm. Thịt heo bà chị đem cho người khác đi. Mấy năm nay nhà tôi đâu dám ăn thịt heo, toàn ăn cua cá thôi.
SÁU: – Anh nói vậy là sao? Hay anh chê heo nhà tôi xài thuốc tăng trọng, heo siêu nạc?
BA: – Dạ, chuyện đó thì bà chị biết, tôi đâu dám nói. Ha ha ha… Bà chị cứ thử nhìn ký thịt heo bà chị đem cho, chả có tí mỡ nào, toàn nạc là nạc, nạc từ xương đến da…
SÁU: – Anh đừng nói móc tôi. Không ăn, tôi cho người khác. Đúng là làm ơn mắc oán.
BA: – Đảm bảo với bà chị, dân ở quanh đây, bà chị có đem cho cũng chẳng ai dám ăn đâu.
SÁU: – Anh vừa phải thôi nghe. Cả cái vùng này ai chẳng biết tiếng lò sản xuất lạp xưởng của anh. Nào hàn the, nào thuốc bảo quản, hóa chất độc hại…
BA: – Bà chị nói thiếu rồi. Còn cái khoản nguồn gốc thịt heo là của bà chị chứ của ai…
SÁU: – Tôi… tức chết đi. Anh thật quá đáng. Chẳng gì tôi với anh cũng là hàng xóm…
BA: – Ha ha ha… Hàng xóm thì phải hiểu nhau, đúng không bà chị? Bà chị đừng nóng. Nói chi bà chị nghe, nhà tôi làm lạp xưởng nhưng có dám ăn lạp xưởng đâu. Sắp tới còn chuẩn bị ăn chay cho lành…
BÀ BA (ra nhanh): – Trời ơi là trời! khổ rồi. Bệnh viện người ta mới trả kết quả đây, ông có khối u đường ruột rồi…
BA: – Sao kỳ vậy? Mấy năm nay tôi đâu dám ăn thịt thà gì.
BÀ BA: – Ông tưởng không ăn thịt là thoát à? Tôm cá cũng đầy hóa chất, thuốc bảo quản. Rau gì cũng đầy thuốc sâu, thuốc tăng trưởng. Đó là chưa kể ngày nào ông cũng nhậu rượu độc…
BA: – Vậy thì biết đường nào mà kiêng. Ăn cái gì đây hở ông vệ sinh an toàn thực phẩm ơi?!