Kiến thức Ký sự Cái Tết đầu tiên

Cái Tết đầu tiên

3
Phần mềm kế toán MISA SME – 27 năm số 1 Việt Nam
Ảnh sưu tầm

Tôi tạm biệt quê hương xứ Nghệ đón cái tết xa nhà đầu tiên trên xứ sở hoa Dã Quỳ đầy nắng và gió. Sự háo hức, say mê khám phá cuộc sống mới bên gia đình nhỏ cũng không đủ xua đi cảm giác nhớ nhà, nỗi buồn man mác khi xa bố mẹ và các anh chị.

Nhớ lại thời còn thích ngao du, hay mơ mộng, tôi thường mơ cảm giác đi đâu đó đón Tết thật xa, chỉ có một mình để trải nghiệm cảm giác cô đơn khi năm mới gõ cửa, xem nó khác như thế nào với những cái tết ấm cúng bên gia đình. Nhưng đến khi rời xa gia đình thật rồi, mới cảm thấy thèm biết bao những chiều giáp Tết hối hả trở về gia đình giúp cha mẹ vệ sinh nhà cửa, kê dọn đồ đạc. Nhớ biết bao những ngày lất phất mưa phùn, cả khuôn mặt tái nhợt vì rét nhưng lòng khấp khởi vui vì mua được cành đào hay bó hoa đẹp ở chợ hoa xuân về cho mẹ. Hay là niềm vui của cháu nhỏ khi được nhận phong bao lì xì của dì. Nhớ những đêm giao thừa rất lạnh, tôi và cả gia đình đi xem bắn pháo bông tại Quảng trường, đi chùa thắp hương xin lộc đầu xuân năm mới, rồi gõ cửa mừng tuổi cho nội, ngoại, các cháu, và cả gia đình sẽ cùng liên hoan nhẹ trước khi chìm vào giấc ngủ bình yên đầy những giấc mơ hồng mong cho một năm mới nhiều may mắn. Đó là những khoảnh khắc không thể quên được trong tâm trí tôi lúc này.

Nghe lời bài hát Ngày tết quê em: “Ngày Tết đến trên khắp muôn nơi, ngàn hoa thơm khoe sắc xinh tươi. Đàn em thơ khoe áo mới, chạy tung tăng vui pháo xuân. Ngày Tết đến ta chúc cho nhau một năm thêm sung túc, an vui. Dù đi đâu ai cũng nhớ về chung vui bên gia đình”, lòng tôi lại nôn nao nỗi nhớ gia đình với cảm xúc khó tả và cũng khó thổ lộ thành lời.

Tết xa gia đình biến khoảng cách địa lí không còn có ý nghĩa bằng “nỗi nhớ”, đôi khi nỗi nhớ đến từ những thứ bình dị nhất, nhớ mùi quần áo của mẹ, nhớ giọng nói của anh chị, nhớ phố xuân, đôi khi đang đi trên đường, bất chợt cảm xúc ùa về khẽ gieo vào lòng như cái lạnh đầu đông, bỗng thấy một góc quen thân thuộc sao giống ngõ phố hoa… 

Tết xa gia đình là cười to khi nói chuyện điện thoại với mẹ, là cố gắng lấp liếm che giấu giọng nghẹt mũi do “cúm” vì thời tiết thay đổi, là khẳng định chắc nịch “Con không nhớ nhà đâu”, là kể ra một cơ số món ăn ngày Tết vừa được chuẩn bị “nào là bánh chưng, dưa hành, giò lụa, canh măng”, trong khi nước mắt rưng rưng vì nỗi nhớ gia đình.

Tết xa gia đình là cảm giác thèm được ngồi trông bánh chưng qua đêm với bố, là nằng nặc đòi bố gói bánh chưng nhỏ cho buổi sáng mai, là cái se se lạnh khi mở cửa sổ đón xuân vẫn thì thầm ngoài ngõ, là cảm giác hít hà mùi quần áo mới mẹ sắm cho diện tết, là những cảm xúc đôi khi không nói thành lời.
Tết xa gia đình là nỗi nhớ những sáng đầu năm, nằm co ro trong chăn ngủ nướng không thèm dậy, là nỗi nhớ tiếng gọi của mẹ, của bố, là cảm giác khoái chí khi áp cả bàn tay lạnh vào lưng chị gái, là khai bút đầu xuân, là những uớc mong mà chỉ khi còn bé bạn mới ước, là tiền lì xì, là cảm giác quây quần bên mâm cơm nghi ngút khói…

Tết xa gia đình đầu tiên…

Đánh giá bài viết
[Tổng số: 0 Trung bình: 0]
Bài viết này hữu ích chứ?
Không